Nguyễn Giản Đơn

Search This Blog

Tuesday 4 November 2008

BẢN TÌNH CA ĐÊM MƯA

Một đêm nằm nghe mưa rơi, thương những phận người bơ vơ lạc loài

Một đêm nằm nghe mưa rơi, sao thấy đời em cô đơn lấp lối

Một đêm nằm nghe mưa rơi, thấy những niềm đau trong ta lớn mãi

Ôi …ngoài đường khuya…mưa còn rơi…

Ngày xưa ngày yêu ban sơ tay ấm vòng tay vui duyên tình đầu

Một con thuyền trôi êm êm trên sóng yêu thương trăng say với gió

Một câu tình ca vu vơ anh khẽ ru em mơn man giấc tối

Mong …tình yêu ấy …mãi lên ngôi…

Điệp khúc :

Nào ngờ chiều đông ấy ---Em ra đi để tím khung trời

Nào ngờ chiều mưa ấy ---Anh rong rêu một kiếp nổi trôi

Từng câu yêu thương lẫn trong hương nguyền

Từng lời ân ái vấn vương cung đàn

Từng đêm nuối tiếc nhớ thương dâng tràn ước mơ không tàn

--------

Về đây về đây bên nhau xua hết buồn đau thôi rơi lệ sầu

Dù mưa ngoài kia rơi rơi môi ấm làn môi quên mau buốt giá

Rồi lại dìu nhau trong mưa qua bến yêu xưa trăng say với gió

Anh sẽ hát dâng người….bài tình ca đêm mưa…

nguyengiandon

Saigon mùa mưa 1998

1 comment:

Sông Trầm said...

Có soạn nhạc nữa mới ghê chơ. Có ai hát chưa? Gởi O nghe coi răng...