Nguyễn Giản Đơn

Search This Blog

Tuesday, 15 October 2013

Sự bất lực hồn nhiên


...
Bữa nay nỗi nhớ nổi hứng chơi trò bịt mắt bắt dê
Em hong ký ức giữa nắng chiều sắp lịm
Lối cũ bây giờ rêu phong màu tưởng niệm
Hoàng hôn đau...
.
Và cơn đau cũng lên cơn nhất quyết đòi chơi ú tìm
Trong bóng tối hồng hoang nhập nhoằng vài luồng đom đóm
Hai linh hồn đuổi bắt nhau tóe tung phố thị
Đêm hoang dại niềm tin...
.
Rồi cả niềm tin cũng liều mình sa vào chiếu bạc
Dốc hết tình này tìm chút nhang khói sưởi ấm tâm linh
Giật mình tay trơn cũng chẳng mơ thêm một phiên sát phạt
Đời rỗng tuếch rất hồn nhiên...
.
Dẫu biết rằng anh vốn hiền hơn cả nắng
Sao đôi lần thấy lòng người loạn cuồng chẳng khác một cơn giông

Mấy mùa hạ vàng


...
Mình đã xa nhau mấy mùa hạ vàng
Mấy mùa em ôm duyên phận dở dang
Mấy mùa em lần tìm về dĩ vãng
Mối tình hồng...
một thuở ...
trót cưu mang...
.
Em đã nhủ lòng rằng thôi sầu muộn
Chuyện ngày xưa; đã rất cũ như mưa
Nâng niu được gì mãi những lời thơ,
anh từng viết ...
riêng cho em...
hạ đó....
.
Dẫu mình bên nhau bao mùa hạ nhớ
Bao chiều mềm đan tay kết cơn mơ
Bao giấc khuya đếm trăng sao tình tự
Hạ lại vàng...
mình em...
dệt bơ vơ...
.
Thôi tiếc chi dẫu nắng vàng rất hạ
Nắng bên đồi nắng thơm thoảng ngân nga
Em khẽ hát ru lòng mình... gọi là...
ngày tháng hạ...
khi không...
mà trở rét...
.
Ps: Cảm ơn status " ngày tháng hạ khi không mà trở rét"- Trích Trên ngọn tình sầu -Từ Công Phụng treo ở nhà MG đã giúp mình viết bài này, nhân tiện tặng luôn bạn MG và mọi người...:D