Nguyễn Giản Đơn

Search This Blog

Tuesday, 4 November 2008

LIÊN TƯỞNG.

...................
Nhìn nửa vầng trăng- Em hồn nhiên mơ về ĐÊM MƯỜI SÁU
Nhìn cánh buồm xa- Em thầm mong một BẾN HOA MONG CHỜ
Nhìn cánh sao sao băng- Em sẽ ước những ĐIỀU THẬT LẠ
.........................
Nhìn chiếc lá giữa dòng- Sao phận MÁ HỒNG lại cứ LONG ĐONG!
....................
nguyen gian don
saigon 2006

CÓ ĐÔI KHI...

Đôi khi thấy em như ngồi hát
Bên ta nâng phím tương phùng
Sao bỗng ước mình như dòng thác
Thét gầm chẳng chút bận tâm
......
Đôi khi thấy lòng như mùa đông
Chờ em một tia nắng lạ
Đôi khi thấy lòng như mùa hạ
Mong em giọt mưa vô tình
............
Đôi khi nhìn vằng mắt em thâm
Đường khuya ta khóc một mình
Đôi khi nhìn màu môi em nhạt
Thương nhiều ta chỉ lặng câm
..............
Đôi khi ước mình như làn gió
Chỉ đủ làn tóc em bay
Đôi khi ước mình như giọt sương
Đọng trên mi mắt em gầy
.............
Đôi khi ta lặng bước trong mưa
Nỗi sầu vơi đi một nửa
Đôi khi nghĩ về nhiều lời hứa
Thấy mình ngộ như trẻ thơ
...............
Đôi khi thấy lòng như chiếc lá
Ngẩn ngơ giữa ngã ba dòng
Lại ước mình như chiếc bóng
Bên em một đời lặng câm
...............
nguyengiandon
saigon 1999

HƠI ẤM GIA ĐÌNH .

 
Nhà mình chắc chẳng giống nhà ai, ( có 03 người mà lại có 01 cái giường và 02 cái chăn-01 dầy 01 mỏng).

Những ngày thời tiết bình thưòng bố luôn cuốn lấy chiếc chăn mỏng, mẹ nói bố là “người cõi trên” vì mẹ và con nóng muốn chết.

Mấy hôm nay trời bỗng trở lạnh một cách lạ kỳ, mẹ và con là “những người cùng một cõi” nên đắp chăn mỏng còn bố “người cõi khác” thì đắp chăn dầy.

Ấy vậy mà bố cứ than lạnh hoài, bố nói: “hai mẹ con đắp chung chăn thật ấm bỏ bố một mình thật lạnh lẽo”.

Mẹ an ủi bố nên kéo chăn bố đắp chung, vậy mà bố vẫn không chịu, bố bảo: “như thế con sẽ bị lạnh”.

Hình như mẹ đã hiểu ý bố nên đã kéo “một nửa chăn con” và “một nửa chăn bố” để đắp cho mình, (mẹ nằm giữa hai bố con mà).

Bố tủm tỉm cười và hôn mẹ một cái thật kêu!

Sẽ chẳng có cái giá rét nào có thể khiến chúng ta lạnh được!

Bởi vì chúng ta có HƠI ẤM CỦA MỘT GIA ĐÌNH!

Lối về


.....
Ta đốt cuộc đời qua từng ngày vô vọng
Không hôm nay – không tương lai – dĩ vãng nhạt nhòa
Nhiều đêm thu mình ta làm con ốc đói
Giương hai mắt nhìn đời nghe trong mắt đầy gai

...

Ta đốt cuộc tình trong tiếc nuối, trong đam mê
Sao ánh mắt buồn xưa từng đêm còn hiện lại
Suốt con đường tình, không một lần tìm lối mới
Và nỗi sầu thương cứ ôm trọn riêng mình

...

Hơn hai con mắt nhìn đời, sao đời không ngoái lại
Từng chiều đi hoang hồn ta là con thú lang thang
Giữa phố đời bao la tìm một lời giao hợp
Văng vẳng trong ta, tiếng mõ cuối bỗng gọi về .
....
Nguyễn Giản Đơn